Tình cờ tìm kiếm tên cho một người bạn. Thấy trang web khá hay nên copy về để dành. Share cho anh chị em luôn nhé. Have fun ^^!
Các công cụ hỗ trợ tìm tên tiếng Nhật
(1) Tìm nazuke (cách đọc trong tên): http://5go.biz/sei/p5.htm
(Tìm cùng lúc tới 10 chữ kanji)
(2) Tìm tên (nam, nữ): http://5go.biz/sei/cgi/kensaku.htm
(Chọn 男の子 cho tên nam, 女の子 cho tên nữ)
(3) Danh sách họ trong tiếng Nhật: 日本の苗字(名字)の一覧
(4) Tìm tên nam trong tiếng Nhật: http://cgi.members.interq.or.jp/mercury/p37/name/index.cgi?gen=1
(5) Tìm tên nữ trong tiếng Nhật: http://cgi.members.interq.or.jp/mercury/p37/name/index.cgi?gen=0
(6) Từ điển Hán Việt Thiều Chửu: http://nguyendu.com.free.fr/langues/hanviet.htm
(Tra âm Hán Việt ra chữ Hán và ngược lại)
Chuyển họ tiếng Việt qua họ tương ứng trong tiếng Nhật
Tất nhiên chỉ là một cách định tính và tương đối. Các bạn có thể tùy ý chọn họ mình muốn.
Nguyễn 阮 => 佐藤 Satoh
Trần 陳 => 高橋 Takahashi
Lê 黎 => 鈴木 Suzuki
Hoàng (Huỳnh) 黄 => 渡辺 Watanabe
Phạm 范 => 坂井 Sakai
Phan 潘 => 坂本 Sakamoto
Vũ (Võ) 武 => 武井 Takei
Đặng 鄧 => 遠藤 Endoh
Bùi 裴 => 小林 Kobayashi
Đỗ 杜 => 斎藤 Saitoh
Hồ 胡 => 加藤 Katoh
Ngô 吳 => 吉田 Yoshida
Dương 楊 => 山田 Yamada
Đoàn 段 => 中田 Nakata
Đào 陶 => 桜井 Sakurai / 桜沢 Sakurasawa
Đinh 丁 => 田中 Tanaka
Tô 蘇 => 安西 Anzai
Trương 張 => 中村 Nakamura
Lâm 林 => 林 Hayashi
Kim 金 => 金子 Kaneko
Trịnh 鄭 => 井上 Inoue
Mai 枚 => 牧野 Makino
Lý 李 => 松本 Matsumoto
Vương 王 => 玉田 Tamada
Phùng 馮 => 木村 Kimura
Thanh 青 => 清水 Shimizu
Hà 河 => 河口 Kawaguchi
Lê Phạm 黎范 => 佐々木 Sasaki
Lương 梁 => 橋本 Hashimoto
Lưu 劉 => 中川 Nakagawa
Trần Đặng 陳鄧 => 高畑 Takahata
Trần Lê 陳黎 => 高木 Takaki
Chu 周 => 丸山 Maruyama
Trần Nguyễn 陳阮 => 高藤 Kohtoh
Đậu 豆 => 斉田 Saita
Ông 翁 => 翁長 Onaga
Showing posts with label Japanese - 日本語学ぶ - 職場意識. Show all posts
Showing posts with label Japanese - 日本語学ぶ - 職場意識. Show all posts
Theo saromalang's blog
日本語能力試験の読解について、いくつかの有用なコツを共有させていただきます。
N1の読解を挑戦しよう!

コツ1:「下線部の理由や内容を問う問題は、直前直後にヒントがある。」
答えのヒントが下線部の遠くにあることは、まれです。ほとんどの場合、「直前直後」を読めば答えが導けます。「直前直後」をよく読んでみてくださいね。
コツ2:「否定疑問文(「~ではないだろうか。」)が出たら要チェック。」
「Aではないだろうか。」は「私はAだと思う。」という意味で、自分の意見を控え目に(ひかえめ)に言う表現です。 例文) 彼は笑っているけれど、本当はとても悲しいのではないだろうか。 →(私は、)彼はとても悲しんでいると思う。 この控えめな表現にこそ、筆者の本音・主張があります。もちろん、試験問題にもよく絡んできます。
コツ3:「逆接の接続詞「しかし」が出たら、そのあとの文章は超重要。」
なぜ、筆者はあえて「しかし」を使って、文章の流れを変えなければならないのでしょうか。 なぜなら、流れを変えてでも述べなければならないこと、すなわち、筆者の主張・意見があるからです。 だから、「しかし」の後の文章は、超重要なのです。
コツ4:「読む前にまず出典先を見ろ。文章のテーマがわかり、理解度がアップする。」
文章を読むとき、そのテーマを知らないで読むのとテーマを知って読むのと、どちらが理解しやすいでしょうか。 もちろん、テーマを知って読む方が理解しやすいに決まっていますね。 文章を読む前に、出典先を読めば、問題文を読む前に大体のテーマがわかります。 出典先を読むのは、ほんの1秒か2秒。それだけで、理解度が全然違います。
コツ5:「読解の目的、それは筆者の主張・意見を正確に読み取るということ。」
読解の目的とは、まさにこれに尽きます。 だから、筆者の主張・意見の部分は必ずチェックしてください。 特に、「~はずだ」「~に違いない」「~ではないだろうか」「~と思う」「~と考える/考えられる」「~に他ならない」といった文末表現を含む文章は重要です。
コツ6:「『~とは~。』定義を表す文章があったら、要チェック。」
言葉の定義は、筆者の思索(しさく)やその後の論理展開の出発点です。 それだけに、文章を書く人も、言葉の定義に十分注意を払います。 辞書的な定義もあれば、筆者なりの定義もあります。もちろんどちらも重要です。 問題を解くときも、大きなヒントを与えてくれます。
コツ7:「比喩表現が出てきたら、その内容を解説している部分をチェックせよ。」
比喩表現は、間接的な表現です。 なので、自分のイメージで勝手な解釈をすると、誤解の可能性が大きいです。 試験で比喩表現の内容が問われる場合、必ずその表現の前後に内容を解説している部分があります。その部分をしっかりつかみ、意味を正確にとらえましょう。
コツ8:「繰り返し出てくる言葉はキーワード。キーワードのある文は要チェック。」
繰り返し出てくる言葉、それは筆者がいつも考えている言葉。 つまり、筆者の思考の中心にあるキーワードです。 だから、キーワードが入っている文章は、キーワードについての説明(=筆者の思考の説明)であったり、筆者の主張であることが多いです。 それだけに、絶対見逃してはいけません。
コツ9:「内容の正誤を問う問題は、不正解の誤記述部分を正確につかむ。」
皆さんは内容の正誤を問う問題で、すぐに正解を出せますか。 1級の読解問題は、すぐに正解が出せるほど簡単ではありません。 急いで答を出しても、間違える可能性が高いです。 そんな時、逆に不正解の誤記述部分に注目しましょう。 本文の内容と違う選択肢を落としていけば、自然に正解がわかります。
コツ10:「接続詞挿入問題は、前後の意味関係で絞り込む。」
接続詞とは、前の文章と後の文章の意味関係(=論理的関係)を示す品詞です。 ですので、接続詞を入れる問題を解く時は、前後の文章の論理的関係を正確につかむ必要があります。 一見当たり前の方法ですが、その当たり前のことを徹底することが、この問題を解く大きなカギになります。
コツ11:「『AではなくB』『AよりむしろB』『AよりB』『AというよりB』という表現が出たらBをチェック。」
筆者は、自分の主張をいろいろな方法で読者に伝えようとします。 その中の一つが、この「AではなくB」「AよりむしろB」「AよりB」「AというよりB」といった表現。 つまり、Aと対比することによって、自分の主張であるBを際立たせているわけです。 ということは、Bには筆者の主張が詰まっているということ。これはもう、絶対チェックです。
コツ12:「同じ内容の表現が繰り返し出てきたら、それは筆者の主張の核。要チェック。」
文章の中に、時々「言葉は違うけれど、言っている内容は同じ」表現というものがあります。 筆者は、自分の主張の重要な部分はどうしても読者に理解してほしい。 だから、様々な角度から説明して、読者の理解を得ようとします。 その結果、同じ内容の事柄を、さまざまな表現を使って説明することになるのです。 つまり、それだけ非常に重要だということなのです。だから、要チェックです。
コツ13:「グラフが出たら、まず調査目的、調査対象、XY軸の意味と単位をチェック。」
グラフの読み取りが苦手な人のほとんどは、調査目的、調査対象、XY軸の意味と単位がわかっていません。これらをしっかり理解しないと、グラフの問題は絶対解けません。 調査目的とは、「携帯電話の所持と読書量の関係を調べる」とか、「日本の現状調査」など、何のための調査かといったことです。 調査対象とは、「一般の男女」とか「20代から50代までの社会人」など、調査を行った相手です。 XY軸の意味と単位とは、そのグラフの縦軸と横軸がそれぞれ何を表しているか、そしてどんな尺度(例:万人、kg、%)で表しているか、といったことです。 これらのことをしっかり踏まえた上で、内容に合う文章を慎重に選んでいかなければなりません。
コツ14:「答えはすべて文章の中にある。自分の価値観や勝手な考え方で答えを選ぶな。」
受験生の解答を見てみると、問題文とは関係なく自分の価値観や勝手な思い込みで選択肢を選んでいる人が、結構います。 例えば「読書」をテーマにした読解問題があるとします。 この時、本文を読む前から「読書は、必ず最初から最後まで読まなければならない。それがいい読書だ。」と、思い込んでいる人がいます。そういう人は、必ずひっかけの選択肢を選んでしまい、点数が伸びません。 1級の読解は、あなたの価値観を測る試験ではありません。あくまでも、読解力があるかどうかを測る試験です。 答えが分からなかったら、自分勝手に考えず、必ず問題文に戻ってしっかり読み直しましょう。 答えは必ず問題文の中にあります。あなたの頭の中ではありません。
ソース:インターネット纏め

流行は追いかけるものではありません。
流行をキャッチする感性、感覚を磨くことは大切です。しかし、全部を取り入れるのではなく、自分に合うものをセレクトし、いらないものは取り入れないという判断がエレガントな女性を作るのです。
流行のものを身につけることで安心してしまったり、ブランドのロゴマークがついたものを身につければ、自分のランクが上がったように思うのは錯覚です。
日本人にブランド信奉者が減らないのは、自分に自信が持てない人が多いからです。
自分を輝かせるということは、流行を追いかけることでもなければ、ブランドものを身につけることでもありません。逆に、いらないものを潔く捨てるという『切り捨ての美学』がなくでは、輝きは生まれないのです。
自分に自信を持てる着こなしとは、自分に似合うもの、自分が心地よく感じられるものを身につけることです。ロゴマークはないけれど、着てみたらシルエットがとても美しいし、肌触りも着心地もいい。ブランドものを選ぶのならそういう視点でセレクションしてください。
何気ない着こなしなのに、思わず振り返りたくなるような素敵な女性は、このことをよく知っています。そして、どうすれば自分がより美しく見えるかを知り尽くしているのです。ブランドを着ていても、洋服に引きずられていない、自分の方が勝っている、そういう着こなしをしています。
あなたがエレガントな女性になりたければ、『これが今年の流行だから』『みんなが持っているから』という発想は、もうやめるべきです。『流行に取り残されるのが怖い』『みんなと違うのは不安』と考えて、周囲と同じものを持てば安心だと考えているようでは、エレガンスなど一生身につきません。
知識はあるけれど、あえて近づかない勇気。
いい女は、『取り残される美学』があることをよく知っています。
流行は知っている、でも今の私には必要がないからあえて取り入れない選択の中に、本物のエレガンスが宿るのです。
Click chuột vào chữ Kanji để xem thêm chi tiết!
CỔ
音訓(読み): コ、ふる(い)、ふる(す)、いにしえ[常用外]、ふる(びる)[常用外]
ポイントなど:
「十」に「口」です。バランスに留意しましょう。
「懐古(カイコ)」HOÀI CỔ、「稽古(ケイコ)」、「古株(ふるかぶ)」、「古傷(ふるきず)」、「古代(コダイ)」CỔ ĐẠI、「古池(ふるいけ)」、「古典(コテン)」CỔ ĐIỂN、「古墳(コフン)」、「古刹(コサツ)」CỔ XÁC、「太古(タイコ)」THÁI CỔ、「古希(コキ)」CỔ HY、「古今東西(ココントウザイ)」CỔ KIM ĐÔNG TÂY、「古文書(コモンジョ)」CỔ VĂN SỰ

ポイントなど:
「十」に「口」です。バランスに留意しましょう。
「懐古(カイコ)」HOÀI CỔ、「稽古(ケイコ)」、「古株(ふるかぶ)」、「古傷(ふるきず)」、「古代(コダイ)」CỔ ĐẠI、「古池(ふるいけ)」、「古典(コテン)」CỔ ĐIỂN、「古墳(コフン)」、「古刹(コサツ)」CỔ XÁC、「太古(タイコ)」THÁI CỔ、「古希(コキ)」CỔ HY、「古今東西(ココントウザイ)」CỔ KIM ĐÔNG TÂY、「古文書(コモンジョ)」CỔ VĂN SỰ

CỐ
音訓(読み): コ、かた(める)、かた(まる)、かた(い)、もと(より)[常用外]
ポイントなど:
はこを閉じる前に「古」を書きます。
「頑固(ガンコ)」、「凝固(ギョウコ)」、「堅固(ケンゴ)」、「固唾(かたず)」、「固定(コテイ)」、「固有(コユウ)」、「固体(コタイ)」

ポイントなど:
はこを閉じる前に「古」を書きます。
「頑固(ガンコ)」、「凝固(ギョウコ)」、「堅固(ケンゴ)」、「固唾(かたず)」、「固定(コテイ)」、「固有(コユウ)」、「固体(コタイ)」

CÁ
音訓(読み): コ、カ[常用外]
ポイントなど:
にんべんに「固」です。
「一個(イッコ)」、「個人(コジン)」、「個性(コセイ)」、「個体(コタイ)」、「個別(コベツ)」

ポイントなど:
にんべんに「固」です。
「一個(イッコ)」、「個人(コジン)」、「個性(コセイ)」、「個体(コタイ)」、「個別(コベツ)」

CỐ
音訓(読み): コ、ゆえ、もと[常用外]、ことさら(に)[常用外]、ふる(い)[常用外]
ポイントなど:
「古」に「攵」です。
「縁故(エンコ)」、「故意(コイ)」、「故郷(コキョウ)」、「故障(コショウ)」、「事故(ジコ)」、「反故(ほご)」、「温故知新(オンコチシン)」、「故故(わざわざ)」、「故事来歴(コジライレキ)」

ポイントなど:
「古」に「攵」です。
「縁故(エンコ)」、「故意(コイ)」、「故郷(コキョウ)」、「故障(コショウ)」、「事故(ジコ)」、「反故(ほご)」、「温故知新(オンコチシン)」、「故故(わざわざ)」、「故事来歴(コジライレキ)」

HỒ
音訓(読み): コ、みずうみ
ポイントなど:
さんずい、「古」、「月」です。
「湖沼(コショウ)」HỒ CHIỂU、「湖水(コスイ)」HỒ THỦY、「湖面(コメン)HỒ DIỆN、「湖畔(コハン)」HỒ BẠN、「江湖(コウコ)」GIANG HỒ

ポイントなど:
さんずい、「古」、「月」です。
「湖沼(コショウ)」HỒ CHIỂU、「湖水(コスイ)」HỒ THỦY、「湖面(コメン)HỒ DIỆN、「湖畔(コハン)」HỒ BẠN、「江湖(コウコ)」GIANG HỒ

Khi học Kanji, việc học bộ thủ rất quan trọng. Nếu học được toàn bộ bộ thủ, chúng ta có thể dễ dàng nhớ được các chữ kanji. Một lần tình cờ mình kiếm được cách học bộ chủ qua một bài thơ, gần giống lục bát trên trang web học tiếng trung. Chỉ cần đọc vài lần là nhớ được hết những bộ chủ yếu.

Tuy nhiên có một số tên bộ, cách viết không giống với tiếng Nhật lắm, nhưng cũng có thể kiểm tra lại được. Mong sẽ giúp ích các bạn nhiều trong việc học tiếng Nhật.
10 câu đầu gồm 32 bộ :
木 - 水 - 金
火 - 土 - 月 - 日
川 - 山 - 阜
子 - 父 - 人 - 士
宀 - 厂
广 - 戶 - 門 - 里
谷 - 穴
夕 - 辰 - 羊 - 虍
瓦 - 缶
田 - 邑 - 尢 - 老
木 - 水 - 金
火 - 土 - 月 - 日
川 - 山 - 阜
子 - 父 - 人 - 士
宀 - 厂
广 - 戶 - 門 - 里
谷 - 穴
夕 - 辰 - 羊 - 虍
瓦 - 缶
田 - 邑 - 尢 - 老
Cách đọc như sau :
1. MỘC (木) - cây, THỦY (水) - nước, KIM (金) - vàng
2. HỎA (火) - lửa, THỔ (土) - đất, NGUYỆT (月)- trăng, NHẬT (日) - trời
3. XUYÊN (川) - sông, SƠN (山) - núi, PHỤ (阜) - đồi (1)
4. TỬ (子) - con, PHỤ (父) - bố, NHÂN (人) - người, SỸ (士) - quan (2)
5. MIÊN (宀) - mái nhà, HÁN (厂) - sườn non (3)
6. NGHIỄM (广) - hiên, HỘ (戶) - cửa, cổng - MÔN (門), LÝ (里) - làng
7. CỐC (谷)- thung lũng, HUYỆT (穴)- cái hang
8. TỊCH (夕) - khuya, THẦN (辰) - sớm (4), Dê – DƯƠNG (羊), HỔ(虍) - hùm
9. NGÕA (瓦) - ngói đất, PHẪU (缶) - sành nung
10. Ruộng - ĐIỀN (田), thôn - ẤP 邑 (5), què - UÔNG (尢), LÃO(老) - già
Ghi chú :
Những chữ viết Hoa là âm Hán việt, những chữ viết thường là nghĩa.
Vd: Mộc 木 - cây, tức là chữ Mộc 木 nghĩa là cây cối.(Thực ra mộc là gỗ)
THỦY 水 - nước, tức là chữ THỦY 水 có nghĩa là nước. v.v…
--------------------------------------------------------------------------
Giải thích :
a) 2 câu đầu nói đủ thất diệu (mặt trăng, mặt trời và 5 ngôi sao trong hệ mặt trời Kim, mộc , thủy , hoả , thổ) - tức là nói về Thiên.
b) 2 câu 3 và 4 tiếp theo nói về Địa và Nhân (các thứ trên mặt đất, và các dạng người).
c) 2 câu 5 và 6 là những khái niệm do con người tạo ra, sử dụng, cư trú.
d) 2 câu 7 và 8 nói về thời hồng hoang, ở trong hang núi, bắt đầu có khái niệm về buổi sáng, buổi tối, cũng như thiên địch (hổ) và thức ăn (dê). Người TQ cổ đại nuôi dê rất sớm.
e) 2 câu 9 và 10 nói về thời kỳ đã tìm ra lửa, biết nung ngói, gốm sứ, làm ruộng, đời sống con người tốt hơn, nâng cao tuổi thọ, nên có chữ Lão là người già.
Phụ chú :
(1). Phụ 阜 nghĩa gốc là quả đồi đất, thường dùng trong các chữ Hán chỉ địa danh. Thực tế ứng dụng bộ này với hình thức là 阝,bộ thủ bên trái như chữ Nguyễn 阮, Phòng 防, hạn 限.
(2). Sỹ là người có học, ở đây vì bắt vần, nên tôi cho Sỹ là quan lại. Vì chỉ có người có học mới có thể ra thi làm quan.
(3) Hán 厂, nghĩa gốc là chỗ sườn núi (non) rộng rãi, dùng để làm nơi sản xuất, vì vậy mà người ta mới lấy nó làm chữ Xưởng 厂 (trong “công xưởng”).
(4). Chữ Thần 辰 nghĩa là Thìn (1 trong 12 con giáp), cũng có nghĩa là ngày giờ (vd: cát nhật lương thần : ngày lành giờ tốt). Cổ văn trong tiếng Hoa dùng giống như chữ 晨 là buổi sớm, ở đây vì bắt vần, tôi cho Thần là buổi sớm.
(5). Chữ Ấp 邑 nghĩa là đất vua ban, nhưng người Việt Nam ở miền nam thường dùng chữ Ấp với nghĩa là một khu vực, một thôn làng, vì vậy tôi cho thôn là Ấp. Khi ứng dụng, Ấp có hình thức阝như Phụ, nhưng ở bên phải chữ, như Giao 郊, Đăng 邓, Trịnh 郑.
Câu 11-20 gồm 31 bộ :
廴 - 辶
勹 - 比 - 廾
鳥 - 爪 - 飛
足 - 面 - 手 - 頁
髟 - 而
牙 - 犬 - 牛 - 角
弋 - 己
瓜 - 韭 - 麻 - 竹
行 - 走 - 車
毛 - 肉 - 皮 - 骨
廴 - 辶
勹 - 比 - 廾
鳥 - 爪 - 飛
足 - 面 - 手 - 頁
髟 - 而
牙 - 犬 - 牛 - 角
弋 - 己
瓜 - 韭 - 麻 - 竹
行 - 走 - 車
毛 - 肉 - 皮 - 骨
Đọc như sau :
11. DẪN 廴- đi gần, SƯỚC 辶 - đi xa (1)
12. BAO 勹 - ôm, TỶ 比 - sánh, CỦNG 廾 - là chắp tay (2)
13. ĐIỂU 鳥 - chim, TRẢO 爪 - vuốt, PHI 飛 - bay
14. TÚC 足 - chân, DIỆN 面 - mặt, THỦ 手 - tay, HIỆT 頁 - đầu (3)
15. TIÊU 髟 là tóc, NHI 而là râu (4)
16. NHA 牙 - nanh, KHUYỂN 犬 - ***, NGƯU 牛- trâu, GIÁC 角 - sừng
17. DỰC 弋 - cọc trâu, KỶ 己 - dây thừng (5)
18. QUA 瓜 - dưa, CỬU 韭 - hẹ, MA 麻 - vừng, TRÚC竹 - tre (6)
19. HÀNH 行 - đi, TẨU 走 - chạy, XA 車 - xe
20. MAO 毛 - lông, NHỤC 肉 - thịt, Da 皮 - Bì, CỐT 骨 - xương.
Giải thích :
- Hai câu 11, 12 nói về các động tác của con người (chân và tay)
- Câu 13 nói đến loài chim,
- Câu 14 có tính biền ngẫu : Túc, Diện, Thủ, Hiệt - Thủ //Túc ; Diện//Hiệt. (chân tay, đầu mặt)
- Câu 15 nối tiếp chữ Hiệt là đầu người (nên có tóc, có râu)
- Câu 16 có tính biền ngẫu : Nha, Khuyển, Ngưu, Giác (*** có răng nanh nhọn, Trâu có sừng cong) Đồng thời Trâu ***, cũng là 2 con vật đi đôi với nhau. (Ngưu thực ra là bò, trâu là 水牛thủy ngưu)
- Câu 17 có tính nối liền : Cọc trâu, Dây thừng (cọc buộc trâu ắt phải có dây thừng)
- Câu 18 nói về thực vật. Qua, Cửu, Ma, Trúc (các loại thực vật)
- Câu 19 nói đến Giao thông, các từ đều nằm trong cùng trường nghĩa (đi lại)
- Câu 20 nói đến các bộ phận trên cơ thể. Mao, Nhục, Bì , Cốt (lông, thịt, da, xương). Đồng thời cũng có tính biền ngẫu. Mao đi với Bì (da lông); Cốt đi với Nhục (xương thịt).
Phụ chú :
1. Hai bộ Dẫn, Sước có ý nghĩa rất rộng, thường chỉ về hành động, đặc biệt là sự đi lại, ở đây tôi tạm dịch Dẫn là đi trong phạm vi gần, Sước là đi trong phạm vi xa. (Cũng là để cho bắt vần)
2. Bao : bao bọc, ôm ấp, bao che. Nên tôi viết Bao = ôm. Tỷ = so sánh. Bộ Củng có nghĩa là 2 tay chắp lại để nâng 1 vật nào đó , hoặc chắp tay lại. (Cổ văn vẽ bộ Củng là hình 2 bàn tay)
3. Bộ Hiệt vẽ cái đầu người. Chú ý phân biệt với bộ Thủ (vẽ đầu con thú, nghĩa gốc Thủ là đầu con thú - Lý Lạc Nghị)
4. Bộ Tiêu nghĩa là tóc dài, các chữ chỉ về râu tóc thường có bộ này.
Bộ Nhi vốn là 1 chữ tượng hình, vẽ chòm râu dưới cằm (Lý Lạc Nghị). Sau này người ta giả tá (mượn chữ Nhi này để chỉ 1 nghĩa khác). Cho nên ngày nay bộ Nhi trở thành 1 hư tự trong tiếng Hán. Trong 1 vài chữ Hán có chứa bộ Nhi, bộ Nhi vẫn mang ý nghĩa là râu cằm.
耐 (nhẫn nại, bị nhổ râu,đau, phải nhẫn nại); 耍 (chơi đùa, đàn bà vốn ko có râu, thế mà bộ Nữ lại đi với bộ Nhi (râu).
5. Bộ Dực là cọc buộc mũi tên, hoặc súc vật. Ở đây tôi dịch là cọc buộc trâu, cũng chỉ là để liên tưởng mà thôi.
Bộ Kỷ cũng là vẽ 1 sợi dây thừng (Lý Lạc Nghị) sau đó, người ta cũng giả tá chữ này làm 1 trong 10 thiên can. (vd: năm Kỷ mùi). Và còn giả tá làm nghĩa Kỷ là tôi, bản thân, mình.紀 Người nguyên thủy ghi nhớ bằng cách lấy 1 sợi dây thừng thắt lại nhiều nút, mỗi nút là 1 sự kiện, nay có thêm nghĩa một gian đoạn như “thập kỷ”, “thế kỷ”.
6. 芝麻 Nghĩa là Vừng (hoặc Mè trong tiếng miền nam). Người miền nam gọi vừng là Mè vì họ bắt chước cách đọc chữ 芝麻 của người Quảng đông. Bộ Ma còn có nghĩa là cây gai.
Câu 21-30 gồm 31 bộ :
口 - 齒
甘 - 鹵 - 長 - 高
至 - 入
匕 - 臼 - 刀 - 皿
曰 - 立 - 言
龍 - 魚 - 龜
耒 - 黹
玄 - 幺 - 糸 - 黃
斤 - 石 - 寸
二 - 八 - 方 - 十
口 - 齒
甘 - 鹵 - 長 - 高
至 - 入
匕 - 臼 - 刀 - 皿
曰 - 立 - 言
龍 - 魚 - 龜
耒 - 黹
玄 - 幺 - 糸 - 黃
斤 - 石 - 寸
二 - 八 - 方 - 十
Đọc là :
21. KHẨU (口) là miệng, Xỉ (齒) là răng
22. Ngọt CAM (甘), mặn LỖ (鹵), dài TRƯỜNG (長), kiêu CAO (高)
23. CHÍ (至) là đến, NHẬP (入) là vào
24. BỈ (匕) môi, CỮU (臼) cối, ĐAO (刀) dao, MÃNH (皿) bồn
25. VIẾT (曰) rằng, LẬP (立) đứng, lời NGÔN (言)
26. LONG (龍) rồng, NGƯ (魚) cá, QUY (龜) con rùa rùa
27. LỖI (耒) cày ruộng, TRỈ (黹) thêu thùa
28. HUYỀN (玄) đen, YÊU (幺) nhỏ, MỊCH (糸) tơ, HOÀNG (黃) vàng
29. CÂN (斤) rìu, THẠCH (石) đá, THỐN (寸) gang
30. NHỊ (二) hai, BÁT (八) tám, PHƯƠNG (方) vuông, THẬP (十) mười
Giải thích :
21. Câu 1 nói về miệng và răng (cùng trường nghĩa).
22. Câu 2 nối tiếp câu 1, nói về vị giác , ngọt , mặn, sau đó chuyển tiếp đến sự trưởng thành (cao, dài). Sự trưởng thành có liên quan mật thiết đến răng.
23. Câu 3 tiếp tục nói đến những điều liên quan với miệng. (đến, vào trong miệng)
24. Câu 4 nói về dụng cụ làm bếp.(môi múc canh, cối giã gạo, con dao, cái bát mãnh (tôi tạm dịch là cái bồn cho bắt vần).
25. Được ăn rồi thì phải nói, câu này là những chữ về việc quân tử Lập Ngôn. (viết là nói rằng, và lập ngôn (tạo dựng uy tín, tiếng nói cho riêng mình).
26. Câu tiếp theo bắt đầu là con rồng (ăn như rồng cuốn, nói như rồng leo). Câu này gồm 3 loài thủy tộc. Trong đó đều là linh vật. (Long, quy) và 1 con có thể hóa rồng (ngư-cá).
27. Câu này là chuyển tiếp, nói sang việc nhà nông (cày ruộng, thêu thùa).
28.Thêu thì cần có chỉ , nên câu tiếp theo nói về bộ mịch là tơ và các bộ Huyền, yêu, đều có hình dạng giống bộ Mịch. và bộ Hoàng là màu vàng vì sắc tơ có màu vàng. (Đồng thời Huyền, hoàng thường đi với nhau, yêu mịch cũng vậy, và đôi khi dùng với nghĩa như nhau)
29. Câu này nói về cân đo, đong, đếm, Cân là rìu, là 1 cân (đơn vị đo trọng lượng); Thạch là đá, cũng là 1 thạch (đơn vị đo khối lượng); Thốn là 1 tấc, là đơn vị đo chiều dài, ở đây để bắt vần tôi dịch 1 thốn là 1gang tay (sai nhưng dễ liên tưởng).
30. Câu 10 là những bộ thủ dùng để đếm, 2, 8, 10. Có thêm bộ Phương là phương hướng. (thập phương).
Câu 31- 40 gồm 24 bộ :
女 - 儿
見 - 目 - 彳
支
癶 - 厶
殳
气 - 風 - 雨 - 齊
鹿 - 馬 - 豕
生 - 力 - 隶
网 - 舟
黑 - 白 - 赤
女 - 儿
見 - 目 - 彳
支
癶 - 厶
殳
气 - 風 - 雨 - 齊
鹿 - 馬 - 豕
生 - 力 - 隶
网 - 舟
黑 - 白 - 赤
Đọc là :
31. NỮ (女) con gái, NHÂN (儿) chân người (1)
32. KIẾN (見) nhìn, MỤC (目) mắt, XÍCH (彳) dời chân đi (2)
33. Tay cầm que gọi là CHI (支 ) (3)
34. Dang chân là BÁT (癶), cong thì là Tư (厶) (4)
35. Tay cầm búa gọi là THÙ (殳) (5)
36. KHÍ (气) không, PHONG (風) gió, VŨ (雨) mưa, TỀ (齊) đều (6)
37. LỘC (鹿) hươu, MÃ (馬) ngựa, THỈ (豕) heo
38. Sống SINH (生), LỰC (力) khoẻ, ĐÃI (隶) theo bắt về (7)
39. VÕNG (网) là lưới, CHÂU (舟) thuyền bè (8)
40. HẮC (黑) đen, BẠCH (白) trắng, XÍCH (赤) thì đỏ au
Giải thích :
1. Bộ Nhân (vẽ hai chân của loài người). Có thể thấy điều này trong chữ Kiến (nhìn) : Trên vẽ mắt, dưới vẽ 2 chân người, ngụ ý : chỉ có loài người thì mới có "kiến giải" "kiến thức".
2. Nói đến nữ thì nghĩ đến phái đẹp, và khiến cho người ta phải ngắm nhìn (bộ kiến) nhìn thì bằng mắt (bộ Mục) và nhìn thấy rồi sẽ cất bước theo đuổi (bộ Xích là bước đi)
3.Chữ Chi này nghĩa gốc là "1 cành, 1 que" vẽ bàn tay 又 và 1 cành cây nhỏ có 3 cái lá thành ra chữ 十.
Xin lưu ý rằng bộ Hựu thường có nghĩa là bàn tay trong các chữ ghép (phồn thể). (Theo Lý lạc Nghị)
4. Dạng chân là Bát 癶 : Vẽ 2 bàn chân dạng ra, qua 1 quá trình lịch sử biến đổi tự dạng (hình dáng chữ) lâu dài, nó có hình dạng như ngày nay.
Vd : 登 bước lên (thường là làm lễ nhận ngôi, tế trời đất quỷ thần), gồm 癶 và 豆
(Đâu là 1 loại đồ đựng thức ăn thời xưa làm từ gỗ) ngụ ý chân bước lên, bưng theo đồ đựng thức ăn để tế lễ. (Theo Lý Lạc Nghị)
** Bộ Tư : không có ý nghĩa. (tôi thấy giống 1 cái gì đó cong cong)
5. Bộ Thù : Vẽ bàn tay cầm một công cụ phá đá (giống như cái búa thời cổ đại) bên trên là búa, bên dưới là bộ Hựu chỉ bàn tay.
6. Bộ Khí : Vẽ đám hơi bốc lên. Bộ Phong : gồm chữ phàm chỉ âm đọc. Bộ trùng là sâu bọ, ngụ ý gió nổi thì côn trùng sinh ra (theo Nguyễn Khuê). Bộ Vũ : nét 一là bầu trời; nét丨là từ trên xuống; nét 冂 là chỉ một vùng; bốn chấm 丶丶丶丶là vẽ các hạt mưa. (theo Lý Lạc Nghị). Bộ Tề : Vẽ 3 bông lúa trổ đều nhau, cây ở giữa mọc trên đất cao nên cao nhất, 2 cây 2 bên mọc ở đất thấp hơn, nên bông lúa cũng thấp hơn. (theo Lý Lạc Nghị). Bộ Tề này biến đổi tự dạng rất lớn, khó nhận ra được. cúng ta xem chữ Tề viết theo lối tiểu triện sẽ rõ.
Bộ Tề thêm vào cạnh gió mưa, khí hậu, ngụ ý mong muốn mưa thuận gió hòa. Tề có nghĩa là tày, đều 1 lượt. Vd : Tề thiên đại thánh là Đại thánh ngang bằng trời (to bằng trời); tội tày trời (Tội lớn bằng trời); Nhất tề : cùng (đều).
7. Tiếp đến nói về các loài thú quen thuộc với người TQ : hươu, ngựa, heo, và các đặc tính của chúng như súc Sinh, khoẻ mạnh. Cuối cùng là việc đuổi bắt chúng (bộ Đãi) là việc dành cho nô lệ, nên chữ lệ có bộ đãi.
8. Cũng liên quan đến săn bắn thì có chài lưới, và thuyền bè giang hồ. Mà trên giang hồ thì có hắc, có bạch, đồng thời cũng cũng hay đổ máu (xích là đỏ).
Câu 41- 50 gồm 30 bộ :
食 - 鬥
矢 - 弓 - 矛 - 戈
歹 - 血 - 心
身 - 尸 - 鼎 - 鬲
欠 - 臣
毋 - 非 - 黽
禸 - 舌 - 革
麥 - 禾 - 黍
小 - 大
爿 - 舛 - 片 - 韋
食 - 鬥
矢 - 弓 - 矛 - 戈
歹 - 血 - 心
身 - 尸 - 鼎 - 鬲
欠 - 臣
毋 - 非 - 黽
禸 - 舌 - 革
麥 - 禾 - 黍
小 - 大
爿 - 舛 - 片 - 韋
Đọc là
41. Thực (食) đồ ăn, Đấu (鬥) đánh nhau (1)
42. Thỉ (矢) tên, Cung (弓) nỏ, Mâu (矛) mâu, Qua (戈) đòng (2)
43. Đãi (歹) xương, Huyết (血) máu, Tâm (心) lòng (3)
44. Thân (身) mình, Thi (尸) xác, Đỉnh (鼎) chung, Cách (鬲) nồi (4)
45. Khiếm (欠) thiếu thốn, Thần (臣) bầy tôi (5)
46. Vô (毋) đừng, Phi (非) chớ, Mãnh (黽) thời ba ba (6)
47. Nhữu (禸) chân, Thiệt (舌) lưỡi, Cách (革) da (7)
48. Mạch (麥) mỳ, HÒA (禾) lúa, Thử (黍) là cây ngô (8)
49. Tiểu (小) là nhỏ, Đại (大) là to (9)
50. Tường (爿) giường, Suyễn (舛) dẫm, Phiến (片) tờ, Vi (韋) vây (10)
Giải thích:
1. Thực (食) là đồ ăn, bởi vì ăn uống mà con người tranh giành (đấu, đánh nhau). Bộ Thực gồm Nhân (人) và Lương (良, nghĩa gốc là lương thực). Bộ Đấu có 2 chữ Vương (王 vua), có thể coi như 2 ông vua vác cây mâu đến gần để đánh nhau.
2. Đánh nhau thì phải dùng đến vũ khí nên có : Thỉ (矢) là mũi tên, Cung (弓) là cái cung (để bắt vần, nên gọi là Nỏ), Mâu (矛), cái mâu (vũ khí của Trương Phi là cái Bát xà mâu), Qua (戈) là cái đòng, 1 thứ vũ khí cổ xưa (Truyện kiều có câu : Vác Đòng chật sân).
3. Đánh nhau thì máu đổ xương rơi nên có bộ Đãi (歹) là xương tàn, Huyết (血) là máu, và Tâm là tim (心), tấm lòng (luôn đi cùng với chữ Huyết).
4. Đánh nhau thì có kẻ còn sống, giữ được Thân (身), kẻ bỏ xác (bộ Thi 尸), kẻ làm vua thì có Đỉnh (鼎) tượng trưng thân phận (như cửu đỉnh ở Huế), có nồi to (Cách 鬲, cái nồi rất lớn).
5. Kẻ thua trận phải thần phục làm bề tôi (bộ Thần 臣), bề tôi thì luôn luôn thiếu thốn hơn chủ, thiếu sót (bộ Khiếm欠)
6. Câu này chuyển ngoặt, khuyên răn bề tôi, chớ làm điều phi pháp (Vô 毋, Phi 非) và nói về động vật Mãnh (黽, con baba).
7. Tiếp theo nói về động vật, Nhữu (禸) là vết chân thú, Thiệt (舌) là lưỡi, và Cách (革) là da thú đã thuộc, có thể làm giày, quần áo, túi v.v… là nguyên liệu làm vật dụng.
8. Tiếp đến là các loài ngũ cốc. Mạch (麥) chính là lúa mạch, gồm chữ Mộc (木) và 2 chữ Nhân (人tượng trưng cho 2 bông lúa mạch) và bên dưới vẽ rễ cây lúa mạch. 木+人+人+夂. Bộ Hòa (禾) gồm bộ Mộc 木 thêm 1 phết bên trên ngụ ý bông lúa gạo. Bộ Thử (黍) gồm bộ Hòa (禾) ngụ ý cây lúa. Bộ Nhân人 tượng hình vỏ trái bắp ngô, bên dưới vẽ 1 cái lõi bắp ngô, và 4 hạt bắp ngô. (氺 giống bộ Thủy nhưng không có nghĩa là nước 水)。
9. Tiểu (小) nhỏ, Đại (大) to, là nói đến những bộ có nghĩa đối nhau.
10. Tiếp theo sẽ là Tường đối ngược dạng chữ với Phiến (片). Tường vẽ cái giường (chữ Sàng, giường có bộ tường. 牀 = 床). Quay bộ Tường 90 độ theo chiều ngược kim đồng hồ, sẽ thấy hình dạng cái giường. Bộ Phiến (片) ngược với bộ Tường (爿), nghĩa là mỏng (như tờ giấy, nên tôi tạm dịch Phiến là tờ). Bộ Suyễn (舛) vẽ 2 bàn chân dẫm trên mặt đất, nhưng vì thời gian dài biến đổi tự dạng, nên khó mà nhận ra 2 bàn chân. (bạn có thể thấy nó trong chữ Vũ 舞 là múa). Bộ Vi (韋) ở giữa có 1 chữ Khẩu tượng trưng cho 1 tòa thành. Bên trên bên dưới vẽ 2 bàn chân đang đi vòng quanh tòa thành (ngụ ý bao vây). Tương tự bộ Suyễn (舛), tự dạng biến đổi nhiều, ta khó nhận ra được. ( nguồn Lý Lạc Nghị - bộ Vi, bộ Suyễn)
Câu 51- 60 gồm 22 bộ :
夂 - 夊
自 - 鼻 - 耳 - 首
青 - 艹 - 色
豸 - 彑
鼠
香 - 米 - 屮 - 用
斗
干 - 工
示
玉 - 貝
夂 - 夊
自 - 鼻 - 耳 - 首
青 - 艹 - 色
豸 - 彑
鼠
香 - 米 - 屮 - 用
斗
干 - 工
示
玉 - 貝
Đọc là:
51. TRỈ (夂) bàn chân, TUY (夊) rễ cây,
52. TỰ (自) từ, TỴ (鼻) mũi, NHĨ (耳) tai, THỦ (首) đầu.
53. THANH (青) xanh, THẢO (艹) cỏ, SẮC (色) màu,
54. TRĨ (豸) loài hổ báo, KỆ (彑) đầu con heo.
55. THỬ (鼠) là chuột, rất sợ mèo,
56. HƯƠNG (香) thơm, MỄ (米) gạo, TRIỆT (屮) rêu, DỤNG (用) dùng.
57. ĐẤU (斗) là cái đấu để đong,
58. Chữ CAN (干) lá chắn, chữ CÔNG (工) thợ thuyền.
59. THỊ (示) bàn thờ cúng tổ tiên,
60. NGỌC (玉) là đá quý, BỐI (貝) tiền ngày xưa.
Giải thích :
1. Bộ Trỉ (夂) vẽ hình 1 cái bàn chân đang đi xuống.
Vd : a) Giáng 降 gồm các tổ hợp nét : 阝(phụ : đồi cao), 夂 (trỉ : bàn chân), ヰcũng là hình vẽ của 1 bàn chân.
Một quả đồi (阝, phụ) và 2 bàn chân đi từ trên đồi xuống thì có nghĩa là “Giáng” (đi xuống). (Hình vẽ 2 bàn chân bên phải đã trải qua hàng nghìn năm biến đổi tự dạng, nên hơi khó nhận ra, bạn nào muốn coi diễn biến của hình vẽ này, xin tìm nguồn tư liệu “汉字演变五百例” của 李乐毅) .
b) Phùng 逢 : Gồm bộ 辶 (Sước), 夂 (Trỉ), 丰(Phong). Ban đầu viết như thế này 夆 (phong), Phùng nghĩa là gặp gỡ, muốn gặp được thì phải đi tới (bộ Trỉ, bàn chân) bên dưới là chữ Phong chỉ âm đọc, Phong biến âm thành “Phung” rồi “Phùng”. Sau đó người ta thêm bộ Sước vào cho rõ nghĩa hơn. (Sước là đi xa, ngụ ý hành động).
Bộ Tuy (夊) trông rất giống bộ Trỉ (夂), nên đôi khi người học dễ bị nhầm lẫn. Nhưng bạn chỉ cần để ý 1 chút là sẽ phân biệt được.
Vd : Chữ 麥 = 木+人+人+夊 . Chữ Mạch là cây lúa mạch, nên có chữ Mộc chỉ cây, hai chữ Nhân là vẽ 2 bông lúa nặng trĩu, bên dưới vẽ rễ cây lúa mạch.
2. Chữ Tự (自) ban đầu chính là vẽ cái mũi. Sau đó người ta mượn chữ "Mũi" này để chỉ nghĩa Tự như “Tự mình”. Vì vậy cần phải tạo ra 1 chữ khác chỉ cái mũi, chính là chữ Tỵ. (âm đọc cổ của chữ Tự 自 và Tỵ 鼻 gần giống nhau)
鼻(Tỵ) = 自 (tự) + 畀(tý). Chữ Tỵ = mũi được tạo mới là 1 chữ Hình thanh (bộ Tự bên trên chỉ nghĩa, chữ Tý bên dưới chỉ âm đọc)
畀Tý ghép bởi hai tổ hợp nét là 田(điền) và 廾(Củng). Tý nghĩa là đem cho. Bên trên vẽ bộ Điền 田, tượng trưng 1 gói quà, ta có thể coi như 1 chiếc bánh chưng cho dễ nhớ. Bên dưới vẽ hai bàn tay (bộ Củng 廾vẽ hai bàn tay chắp lại nâng một vật). Ngụ ý, đem quà đi tặng.
Bộ Nhĩ (耳) vẽ cái tai. Đã bị biến đổi tự dạng rất nhiều
Bộ Thủ (首)vẽ đầu con thú, có 2 sừng phía trên, khá giống đầu 1 con vật có sừng. Chú ý phân biệt với bộ Hiệt (頁, câu 14) vẽ đầu người, không có 2 sừng bên trên.
3. Bộ Thanh (青) nghĩa là màu xanh, ghép từ hai tổ hợp nét 生 và 丹. Chữ Hán cổ viết bên trên là Sinh (Sanh) chỉ âm đọc (Ghi chú : âm đọc Hán cổ và âm Hán hiện đại khác nhau, có lẽ thời cổ đại, chữ Sinh và chữ Thanh có âm đọc tương đối giống nhau). Bên dưới là Đan chỉ màu đỏ, ngụ ý màu xanh luôn đi đôi với màu đỏ, nay viết thành chữ nguyệt 月.
Bộ Thảo (艹) vẽ 2 ngọn cỏ, cổ văn (艸) và hiện nay (艹) đều dễ dàng nhận ra điều đó.
Bộ Sắc (色) trong màu sắc, vẽ con Kỳ nhông đuôi dài, 2 nét trên cùng là cái đầu con kỳ nhông, phần ở giữa vẽ cái thân con kỳ nhông, nét cong dưới cùng là cái đuôi con kỳ nhông. Vì con kỳ nhông thường thay đổi màu nhanh chóng, nên người Trung Quốc lấy hình dạng con vật này để chỉ nghĩa màu sắc.
4. Bộ Trĩ (豸, hoặc Sãi, Trãi) vẽ hình 1 con thú đuôi dài, bên trên là cái đầu có mõm nhọn, răng dài. có thể phân ra thành :
- Đầu con thú tượng hình bằng bộ nguyệt viết nghiêng
- Lưng và đuôi con thú là nét cong bao bên ngoài
- 4 chân con thú tượng hình bằng 2 nét cong bên trong (vì đây là hình vẽ con thú nhìn nghiêng)
Những loài thú dữ có xương sống thường dùng bộ Trĩ này để chỉ ý. Vd : 豹,豺,豼,貇,貅,
Bộ Kệ (彑) vẽ cái đầu con heo, có mõm dài, rất khó nhận ra, nhưng ta có thể thấy tàn dư của nó trong các chữ Hán đang dùng ngày nay : 彖 [tuàn], âm Hán Việt là thoán, vốn là 1 loài heo rừng, sau mượn dùng làm chữ Soán trong kinh dịch.
5. Bộ Thử (鼠) là con chuột, cổ văn vẽ hình 1 con chuột, sau đó diễn biến thành chữ như ngày nay. Nếu bạn lấy chữ Thử tiểu triện quay ngược kim đồng hồ 90 độ, sẽ thấy khá giống 1 con chuột đang bò 鼠.
hiện nay, muốn nhớ được chữ này, bạn có thể nhớ theo cách sau : Thử thuộc bộ Cữu (臼 cối xay gạo). Con chuột "xay" gạo cũng khá dữ dội, cho nên lấy bộ Cữu (臼) tượng trưng cho cái đầu của nó. Phần bên dưới vẽ 3 nét dài 4 nét ngắn. 3 nét dài tượng trưng cho mình và đuôi con chuột, 4 nét ngắn tượng trưng cho 4 chân.
6. Bộ Hương (香) nghĩa là thơm, bên trên viết bộ Hòa (禾cây lúa), bên dưới viết bộ Cam (甘 nghĩa là ngọt ngào, sau biến thành chữ Viết 曰). Gộp 2 ý lại thành mùi bông lúa chín ngọt ngào và thơm tho. 香 = 禾 + 甘 = 禾 + 曰
Bộ Mễ (米) vẽ hình 1 bông lúa, sau có nghĩa là gạo. Trông hình dạng chữ khá giống bông lúa. Những chữ Hán có chứa bộ Mễ (米) thường chỉ về các loại hạt, hạt nhỏ, thậm chí nhỏ đến mức không nhìn thấy vd : 精, 氣
Bộ Triệt (屮) vẽ 1 ngọn cỏ, tượng trưng cho loài rêu, bộ này ít dùng.
Bộ Dụng (用) vẽ hình 1 quả chuông (không có núm). Người xưa đặt nó trên bàn làm việc, khi cần "DÙNG" đến lính hầu, người ở thì dùng tay nắm lấy lắc cho kêu. do vậy mà người TQ vẽ cái chuông này để chỉ nghĩa Dùng, sử dụng.
7. Bộ Đấu (斗) vẽ hình 1 cái đấu đong gạo. Người TQ cổ đại đong bằng đấu. Ở miền bắc vẫn dùng đơn vị "đấu" để đong gạo cho đến tận nhưng năm 80 của thế kỷ 20.
8. Bộ Can (干) là cái lá chắn, họăc là dụng cụ dùng để dựng giáo mác thời xưa. Nay đã biến đổi dạng chữ, khó nhận ra, tuy nhiên nó cũng rất đơn giản, chỉ có 3 nét, nên cũng khá dễ nhớ.
Bộ Công (工) vẽ hình cái thước thợ (giống như thước kẹp thợ sắt ngày nay) 1 dụng cụ để lấy góc vuông của người thợ Trung quốc cổ đại. Nếu bạn nào có chuyên môn về xây dựng sẽ dễ dàng hình dung ra hơn.
9. Bộ Thị (示) vẽ hình 1 cái bàn thờ thời tiền sử (họ dùng 1 mặt đá làm mặt bàn, chụm 3 khúc gỗ làm chân), nên bộ Thị hiện nay viết : Nét trên cùng là thức ăn cúng tế, nét ngang thứ 2 là mặt bàn thờ, 3 nét có chiều thẳng là vẽ chân bàn. bộ Thị hiện có 2 cách viết được chấp nhận : 示, 礻 như : 福,社,祭,。。。
10. Bộ Ngọc (玉) vẽ 1 chuỗi ngọc, cổ văn viết chữ Ngọc玉 và chữ Vương 王 giống nhau, sau này người ta mới thêm 1 chấm nhỏ vào bộ Ngọc để phân biệt với chữ Vương. Rất nhiều người học chữ Hán thường nhầm là bộ "Vương". Thực ra, không hề có bộ Vương, chỉ có bộ Ngọc, bộ ngọc khi nằm trong các chữ Hán phức tạp, có hình dạng của chữ Vương.
Vd : 珍珠, 琥珀, 玻璃, …
Bộ Bối (貝) vẽ hình cái vỏ sò, hai nét dưới cùng là hai cái khớp trên vỏ con sò biển. Người Trung quốc cổ đại trao đổi hàng hóa bằng vỏ sò, họ dùng vỏ sò thay thế tiền. Do vậy, Bối có nghĩa mở rộng là tiền bạc, đồ quý hiếm, của báu. Vd trong tiếng việt : Bảo bối,
Qua 1 thời gian dài biến hình, bộ Bối khó nhận ra được hình dạng vỏ sò, nhưng nó thường nằm trong các chữ chỉ về tiền bạc, 貴賤 quý tiện, 買賣mua bán, 賠償bồi thường v.v
Câu 61 - 70 gồm 19 bộ :
豆
鬯 - 酉
衣 - 巾
又 - 止
乙 - 虫
隹 - 羽
冂
囗 - 凵
支 - 采
几 - 聿 - 辛
豆
鬯 - 酉
衣 - 巾
又 - 止
乙 - 虫
隹 - 羽
冂
囗 - 凵
支 - 采
几 - 聿 - 辛
61. ĐẬU (豆) là bát đựng đồ thờ,
62. SƯỞNG (鬯) chung rượu nghệ, DẬU (酉) vò rượu tăm.
63. Y (衣) là áo, CÂN (巾) là khăn,
64. HỰU (又) bàn tay phải, CHỈ (止) chân tạm dừng.
65. ẤT (乙) chim én, TRÙNG (虫) côn trùng,
66. CHUY(隹) chim đuôi ngắn, VŨ (羽) lông chim trời.
67. QUYNH (冂) vây 3 phía bên ngoài,
68. VI (囗) vây bốn phía, KHẢM (凵) thời hố sâu.
69. PHỐC (攴) đánh nhẹ, THÁI (采) hái rau,
70. KỶ (几) bàn, DUẬT (聿) bút, TÂN (辛) dao hành hình.
Giải thích :
1. Câu 61-63 vẫn tiếp tục nói đến bàn thờ, và các thứ đặt trên bàn thờ :
Đậu (豆) là bát đựng đồ thờ, Sưởng (鬯) là rượu cúng, dậu (酉) là vò rượu, y (衣) là áo (giấy), cân (巾) là khăn (giấy), đều là cá thứ dùng để cúng tế.
2. Câu 63 nói về y áo, khăn, thì liên tưởng đến tay chân. Nên câu 64 trình bày hai bộ Hựu (又) là bàn tay, và Chỉ (止) là bàn chân (theo nghĩa gốc xưa), nay 2 chữ hựu và chỉ đã dùng với nghĩa khác.
3. Câu 65-66 nói về chim và thức ăn của chim. Ất (乙) là chim én, trùng (虫) là thức ăn của chim, chuy (隹) là loài chim đuôi ngắn, vũ (羽) là lông của các loài chim.
4. Câu 67-68 đều nói đến các bộ thủ bao vây : Quynh (冂), vi (囗), khảm (凵). Hình dáng chữ viết lại rất giống nhau, cần phân biệt cẩn thận.
5. Câu 69 liệt kê 2 bộ thủ mang ý nghĩa hành động bằng tay, phốc (攴), thái (采).
6. Câu 70 nói về luật pháp, hình phạt : kỷ (几) là bàn và duật (聿) là bút, dùng để ghi chép khẩu cung, nếu có tội thì tân (辛), con dao để thích chữ lên mặt phạm nhân.
Câu 71- 82 gồm 25 bộ :
文
艮
鬼 - 音
鼓 - 龠
氏
卜 - 疒
彡 - 爻
襾 - 冖 -疋 - 亠
丨 - 丿 - 亅 - 丶
匸 - 匚 - 冫 - 卩
无 - 一
文
艮
鬼 - 音
鼓 - 龠
氏
卜 - 疒
彡 - 爻
襾 - 冖 -疋 - 亠
丨 - 丿 - 亅 - 丶
匸 - 匚 - 冫 - 卩
无 - 一
71. VĂN (文) là chữ viết, văn minh,
72 .CẤN (艮) là quẻ Cấn, giống hình bát cơm.
73. Ma là QUỶ (鬼), tiếng là ÂM (音),
74. CỔ (鼓) là đánh trống, DƯỢC (龠) cầm sáo chơi.
75. THỊ (氏) là họ của con người,
76. BỐC (卜) là xem bói, NẠCH (疒) thời ốm đau.
77. Bóng là SAM (彡), vạch là HÀO (爻)
78. Á (襾) che, MỊCH (冖) phủ, SƠ (疋) ĐẦU (亠) nghĩa nan.
79. SỔ (丨) PHẾT (丿) MÓC (亅) CHỦ (丶) nét đơn,
80. HỄ (匸) PHƯƠNG (匚) BĂNG (冫) TIẾT (卩), thì dồn nét đôi.
81. VÔ (无) là không, NHẤT (一) mộ thôi,
82. Diễn ca bộ thủ muôn đời không quên.
Giải thích :
1. Câu 70 nói về duật (聿) là bút, nên câu tiếp theo 71 này nói về văn, chữ viết.
2. Câu 72 nói về quẻ cấn (艮), một quẻ torng kinh Dịch. Kinh Dịch là bộ sách liên quan đến nhiều lĩnh vực, thường dùng trong bói toán.
3. Nhắc đến bói toán thì nghĩ ngay đến mê tín, nói đến mê tín thì nói đến ma quỷ. Người Trung Quốc xưa cũng dùng âm nhạc để xua đuổi ma quỷ. Nên 2 câu 73, 74 nói về bộ Quỷ (鬼), âm (音) là tiếng, là âm nhạc, nói đến cổ (鼓) là đánh trống, và dược (龠) là cây sáo.
4. Cũng trong bói toán, thầy thường hỏi họ tên, nên tiếp theo là bộ thị (氏) tức họ tên của người.
5. Khi bệnh thì người ta cũng hay xem bói, nên thầy bói cũng kiêm cả thầy thuốc trị bệnh. Câu 76 trình bày hai bộ bốc (卜) là xem bói, và nạch (疒) là ốm đau.
6. Trong bói toán, sau quẻ là hào (爻), dịch có 64 quẻ, một quẻ có 6 hào. Còn quẻ không rõ thì mơ hồ, chỉ thấy bóng dáng, nên câu 77 này giới thiệu bộ sam (彡) là bóng, là ảnh, rung động.
7. Câu 78 giới thiệu hai bộ cùng nghĩa : Á (襾) là che đậy, mịch (冖) là che phủ. Còn bộ sơ (疋) ý nghĩa mơ hồ, khó nói rõ, thường dùng làm chân của 1 chữ Hoa, và bộ đầu (亠) cũng vậy, nhưng thường ở phần đầu của chữ viết.
8. Câu 79 liệt kê 4 bộ thủ 1 nét : Sổ (丨), phết (丿), móc (亅), chủ (丶), nghĩa không rõ ràng.
9. Câu 80 liệt kê 4 bộ thủ 2 nét : Hễ (匸), Phương (匚), Băng (冫), Tiết (卩).
10. Câu 81 liệt kê 2 bộ thủ cuối cùng là : Vô (无) là không, Nhất (一) là một
Nguồn: Sưu tầm internet